Phúc Bảo cũng không kể chuyện kia cho mấy cô bạn cùng phòng, cũng không biết các cô không hiểu nổi, lập tức thuận miệng nói: “Chị Phượng Hoa, mấy chị về trước đi, em nói với dì Ninh vài câu đã rồi về sau.”
Vương Phượng Hoa quan tâm nói: “Được, để bọn chị mang cặp sách của em về cho. Đợi lúc mua cơm sẽ giúp em lấy một phần.”
Phúc Bảo gật đầu cảm kích.
Mấy cô bạn cùng phòng vừa rời đi, Ninh Tuế Nguyệt nhìn Phúc Bảo tha thiết: “Cháu với mấy cô bạn cùng phòng quan hệ không tệ phải không? Dì thấy mấy cô ấy đều là người rất tốt.”
Phúc Bảo: “Dạ, đúng vậy. Bình thường mọi người đều nói chuyện vui vẻ, giúp đỡ chăm sóc nhau.”
Ninh Tuế Nguyệt vội vàng nói: “Vậy là tốt rồi, tốt rồi, có mối quan hệ tốt với bạn cùng phòng thì ở trong ký túc xá cũng thoải mái. Hơn nữa bạn bè thời sinh viên là bạn bè cả đời. Bạn bè này với bạn bè sau khi làm việc trong xã hội sẽ không giống nhau.”
Phúc Bảo yên lặng nghe một đống kinh nghiệm xã hội của bà, không nói thêm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play