Phúc Bảo vội vàng nhảy xuống, nhìn nhìn, cuối cùng chỉ vào một cửa hàng nói: “Cái quán Long Phúc Tự kia em nghe mấy người kể rồi mà chưa từng ăn, chúng ta đến đó ăn được không anh?”
Tiêu Định Khôn: “Đi thôi nào.”
Anh đậu xe xong lại lấy cái túi xách trước giỏ xe, lúc này mới dẫn Phúc Bảo vào, người ra vào quán thực sự là không ít.
Đây là một quán ăn lâu đời của thủ đô, chủ yếu bán đồ ăn vặt truyền thống của phương Bắc. Hai người gọi một phần bánh quẩy phổ thông và đậu phụ sốt tương, Tiêu Định Khôn xem một chút rồi gọi thêm một phần súp dê, bao tử chần và tôm chiên bột.
Tiêu Định Khôn đi lấy đồ, Phúc Bảo ngồi ở đây chờ bánh bao bột, cách một cánh cửa sổ thủy tinh có thể nhìn thấy chú đầu bếp đang hất nồi, thuần thục dùng chảo rang, lật, xào. Trong tức thời, khói nóng bốc lên mùi thơm xông thẳng vào mũi, lấy tôm bóc vỏ mà chiên bột. Đi qua chỗ ngồi đã thấy Tiêu Định Khôn đem đến bánh quẩy, đậu phụ sốt tương và bao tử chần.
Đậu phụ sốt tương kia trắng như tuyết, tưới giấm lên sẽ có hạt hoa tiêu, lại thêm chút rau hẹ thái nhỏ, mùi thơm bốc lên. Trong cái thời tiết lạnh lẽo này thì thật sự là mỹ vị nhân gian.
Phúc Bảo nhìn đậu phụ sốt tương cười nói: “Món này cũng khá giống trong “Lạc đà tường tử miêu tả”. Em cũng được xem như đã nếm thử mùi vị đỉnh cao này là mùi vị gì rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT