Vào giờ khắc này, thế giới đã đi xa, tiếng còi xe buýt đã biến mất và đôi mắt của cô chỉ nhìn thấy anh.
Một trái tim đập thình thịch, Phúc Bảo gắt gao nắm chặt túi xách trong tay.
Đôi chân dài của Tiêu Định Khôn bước lên, xuống xe đạp, anh dựng xe đạp sang một bên và đi tới trước mặt Phúc Bảo.
Anh hơi cúi đầu, bình tĩnh nhìn cô: “Phúc Bảo, sao em lại ở đây?”
Phúc Bảo ngẩng mặt lên nhìn anh, nhìn lông mày đen nhánh của anh, nhìn đôi mắt sâu thẳm đến mức khiến người ta không thể nhìn thấu, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của anh, cô nhìn một hồi lâu mới lẩm bẩm nói: “Anh Định Khôn, sao anh lại ở đây?”
Không phải nói là đi công tác sao?
Tiêu Định Khôn nhướng mày, nghi ngờ chăm chú nhìn Phúc Bảo: “Anh ra ngoài có chút việc, đúng lúc nhìn thấy em, em làm sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT