Phúc Bảo vuốt cổ họng khô khốc: “Ôi chao, chúng ta hãy theo Vạn Lý Trường Thành này đi về phía trước đi, có lẽ chúng ta có thể nhanh chóng đuổi kịp họ.”
Mấy nữ sinh nghĩ lại, đương nhiên là đồng ý.
Vừa rồi nghe Phúc Bảo nói, các cô cũng hơi sợ hãi, ở đây trước sau không thấy một bóng người, ngộ ngỡ gặp chuyện gì thì làm sao bây giờ.
Phúc Bảo theo mọi người đi về phía trước, xa xa phía trước như con cự long uốn lượn đã gần như không thấy rõ bóng dáng của Tiêu Định Khôn nữa.
Trong lòng cô thở dài, nghĩ hy vọng anh Định Khôn có thể đuổi kịp.
Trong trường hợp lỡ như xảy ra chuyện không may thì hậu quả khó mà lường được.
Lúc Tiêu Định Khôn đuổi kịp đám người này, đám người này đang ở đó ngắm phong cảnh còn lớn tiếng cười đùa, còn có người đi xuống từ lỗ châu mai của Vạn Lý Trường Thành đến sườn núi bên kia thưởng thức phong cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT