Hôm nay anh mặc một cái áo khoác da màu đen, bó sát vào thân hình cực kì cường tráng, quần mặc phía dưới cũng là lại quần bó sát, lộ rõ đường cong mạnh mẽ cứng rắn.
Anh như vậy, vừa mạnh mẽ vừa lạnh lùng, so với bộ dạng công tử khoác áo choàng dài hằng ngày không hề giống nhau.
Ánh mắt cô nhẹ nhàng như con bướm, rơi vào trên mặt anh, lông mày đen tuyền cùng với con ngươi sâu thẳm, vẫn tỉnh táo cương quyết như ngày xưa, nhưng hôm nay lại ẩn chứa một lọai nguy hiểm rất xa la, khiến cô theo bản năng muốn tránh đi, không dám nhìn thẳng.
Rõ ràng là lạnh lùng xa cách, nhưng trong tận cùng lại như có ánh lửa bùng lên, liếc mắt một cái đã khiến người khác không thể rời khỏi.
Phúc Bảo cắn môi, không nhìn Tiêu Định Khôn nữa, ảo não trả lời: “Không lạnh.”
Tiêu Định Khôn nghe giọng nói mềm mại kia của cô, không nói gì nữa, chỉ là tiếp tục đi đằng trước cô, giúp Phúc Bảo vạch những cành cây khô phía trước.
Phúc Bảo cảm thấy loại trầm mặc này khiến cô cảm thấy khó thở, trong lòng vô cùng không tự nhiên, ngay cả đi bộ cũng cảm thấy không thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play