Trong lúc lúng túng như vậy, chợt nghe thấy phía sau có người hô lên: “Trường Thành, Trường Thành, chúng ta tới Trường Thành rồi.”
Lúc hai người nhìn sang, chỉ thấy dưới bầu trời cách đó không xa là một công trình trùng điệp rộng lớn, Trường Thành giống như một con rồng khổng lồ uốn lợn, hùng vĩ nguy nga, như ẩn như hiện.
Trong lúc nhất thời hai người họ cũng không kìm lòng được: “Trường Thành, chúng ta nhìn thấy Trường Thành rồi.”
Xe tải không thể nào lái vào con đường nhỏ phía trước, mọi người bắt đầu xuống xe đi bộ. Vương Phượng Hoa với Lý Quyên Nhi ngồi trong xe con cuối cùng cũng có thể sát nhập với mọi người, chạy vội lên để cùng leo núi.
Mọi người vừa nói vừa cười, bắt đầu lấy thức ăn nhẹ và phích nước trong túi, chia cho hai người họ cùng ăn uống.
Lý Quyên Nhi: “Phía sau lạnh không?”
Phùng Mỹ Ny: “Lúc mà bắt đầu lạnh, mọi người ca hát vui vẻ cùng nhau thì đã cảm thấy không còn lạnh nữa rồi.Mình phát hiện năng lượng tinh thần vô cùng quan trọng, chỉ cần có ý chí kiên cường thì chúng ta có thể chống đỡ với giá rét.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play