Chủ nhiệm Trần ở bên cạnh cũng nhìn không hiểu gì, thực ra lần trước Ninh Tuệ Nguyệt đến văn phòng tìm ông ấy, ông ấy đã không thể hiểu nổi phong cách của gia đình rồi.
Nhưng dù gì đây cũng chuyện của người ta, ông ấy cũng không tiện hỏi, cũng không xen vào được, chỉ có thể giả vờ không nhìn thấy ở đó pha trò.
Lăn qua lăn lại cả buổi, Vu An Dân chính thức xin lỗi chủ nhiệm Trần thêm một lần nữa, bày tỏ sự áy náy của hai ba con mình vì đã gây rối trật tự ngày thường của trường học, sau đó rốt cuộc mối lôi Vu Kính Diệu rời đi.
Trước khi trở về, ông ta lại nhìn Phúc Bảo một lần nữa.
Vu Kính Diệu nhìn ánh mắt của ba mình khi nhìn Phúc Bảo, ánh mắt đau buồn ấy khiến đầu óc cậu bé đều tê lên rồi.
Việc này rốt cuộc là như thế nào vậy?
Vu An Dân vẻ mặt ủ rũ, không nói lời nào cứ thế đưa Vu Kính Diệu về nhà, vừa vào đến cửa nhà ông ta đã lạnh lùng thâm trầm nói: “Con đã lớn rồi, không còn là trẻ con nữa, vậy mà vẫn còn xúc động như thế này, người khác nói cái gì con liền nghĩ là thế đó à? Não của con để đâu? Về phòng ngẫm nghĩ lại đi, chưa nghĩ rõ ràng thì không được phép ra khỏi phòng ăn cơm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play