Tiêu Định Khôn nhíu mày, nhìn chằm chằm Vu An Dân: “Bác Vu, xin hỏi bác có ý gì?”
Ninh Tuệ Nguyệt vội vàng nói: “Phúc Bảo là con gái của chúng tôi, chúng tôi từng mất đi một người con gái, con bé hẳn là con gái ruột bị mất tích của chúng tôi!”
Nói xong, bà thúc giục Kính Phi: “Mau lấy ra!”
Vu Kính Phi vội vàng lấy một khung ảnh từ trong túi xách của mình ra, trong khung ảnh có một bức ảnh, được niêm phong cẩn thận, hình ảnh đã ngả ố vàng, nhìn ra được là đã lâu lắm rồi.
Ninh Tuệ Nguyệt vội vàng đem bức ảnh này đưa ra cho Phúc Bảo xem: “Phúc Bảo, con xem, đây là chân dung thời trẻ của dì, con xem có giống không?”
Tất cả mọi người nhìn qua.
Khoảnh khắc nhìn thấy bức ảnh, Phúc Bảo giật mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play