Ngẫm lại Ninh Tuệ Nguyệt nói người tên Phúc Bảo ở trường học kia chưa từng sống tốt ngày nào, nhất thời cũng đau lòng, lập tức vội vàng gọi Vu Kính Phi tới trước, hỏi về tình hình của Phúc Bảo.
Vu Kính Phi nghe xong, hiển nhiên nói tâm sự của mình cho ba mẹ mình nghe, lại nói chuyện mình đã sai người đến thôn Bình Khê nơi Phúc Bảo ở điều tra ra, anh ta an ủi nói: “Con nghe ý tứ của Cố Thắng Thiên là, Phúc Bảo chính là em gái ruột của cậu ta, nhưng con đoán là bọn họ tuổi còn nhỏ, chưa chắc đã biết những chuyện cũ này, nên con sai người đi thôn Bình Khê điều tra, Phúc Bảo này có phải là con gái ruột của nhà họ Cố bọn họ hay không, nếu như không phải, thì từ đâu tới, không phải là chân tướng đã rõ ràng rồi sao.”
Ninh Tuệ Nguyệt nghe, không khỏi nghi hoặc: “Đại đội sản xuất Bình Khê?”
Bà ta vội vàng hỏi Vu An Dân: “Ông có biết nơi này không?”
Vu An Dân nhíu mày, suy nghĩ một chút, sau đó chợt nhớ tới: “Cái tên này, hình như tôi đã nghe qua, cách nơi đóng quân của chúng ta mấy chục dặm, nhưng quá lâu, tôi thật sự không nhớ rõ.”
Nhưng mà Ninh Tuệ Nguyệt không cần thêm thông tin nữa.
Lúc bà ta nhìn thấy Phúc Bảo liền cảm thấy y như đúc bản thân còn trẻ, trực giác nói cho bà ta biết đó chính là con gái của bà, hiện tại con trai mình và chồng lại nói, Phúc Bảo chính là đến từ nơi ở cách mấy chục dặm của chồng năm đó, vậy còn có sai sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play