Tiêu Định Khôn trầm ngâm một chút, nói: “Anh có thể đưa máy ảnh cho các em mượn, các em tự chụp đi nhé.”
Anh cũng không thích cho những nữ sinh viên kia chụp ảnh. Nhưng quan hệ giữa Phúc Bảo và bạn cùng phòng tốt thì cô cũng có thể sống vui vẻ. Đây vốn cũng chỉ là chuyện nhỏ, không đáng để khiến cô và bạn cùng phòng không vui vẻ.
Phúc Bảo: “Thế nhưng chúng em không biết dùng máy ảnh.”
Hơn nửa máy ảnh là đồ vật rất quý giá, đặc biệt là cái của Tiêu Định Khôn, hình như còn đắt hơn của người khác, nếu như xảy ra chuyện gì với nó thì phải làm sao đây chứ?
Tiêu Định Khôn: “Cái này thì có gì khó chứ, lần sau để anh dạy em. Em biết dùng rồi thì có thể giúp bọn họ chụp.”
Phúc Bảo mạnh mẽ gật đầu: “Nhưng em sợ lỡ không cẩn thận làm hư máy của anh.”
Tiêu Định Khôn không quan tâm lắm: “Không sao đâu, cái này cũng không dễ hư như vậy, mà nếu hư thì đưa nó đi sửa thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play