Như vậy thì không biết bao nhiêu nam sinh trong sân trường sẽ không nhịn được mà nhìn cô ấy lâu hơn một chút.
Tiêu Định Khôn rũ mắt xuống, lạnh lùng nói: “Em cũng không phải người khác mà.”
Phúc Bảo nghe anh nói vậy thì lúc đầu giật cả mình, sau khi hiểu được thì trên mặt hơi đỏ lên.
Câu nói này thật sự quá mờ ám rồi, Phúc Bảo dường như không dám nghĩ lại. Anh nói câu này rốt cuộc là có ý gì chứ.
Cô cúi đầu xuống, mím môi lại, nhịp tim đập mạnh mẽ lại cảm thấy trong ngực như được ủ ẩm, là một tư vị mà không thể nói rõ được.
Cô ở trong lòng Tiêu Định Khôn không giống với những người khác.
Tiêu Định Khôn không ngẩng đầu cũng không nhìn Phúc Bảo. Trong lúc anh nói ra câu đó anh cũng không biết là đúng hay là sai, là liều lĩnh, lỗ mãng không? Cô sẽ cảm thấy anh có ý gì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT