Có điều, cô càng cảm thấy buồn cười là, nếu là ghen tị, vậy hẳn là mình ghen tị với Vu Tiểu Duyệt mới đúng chứ? Mình chỉ biểu hiện hơi ưu tú một chút trong kỳ huấn luyện quân sự, nhưng Vu Tiểu Duyệt người ta luôn luôn ưu tú.
Khi cô nghĩ như vậy, cô nhớ lại lời Tiêu Định Khôn nói, lúc ấy Tiêu Định Khôn nói mình đã đủ ưu tú, phải có cả tự tin.
Xem ra mình quả thật có tự tin, ưu tú như Vu Tiểu Duyệt lại ghen tị với mình, không phải sao?
Nghĩ tới đây, Phúc Bảo không tức giận nữa. Vu Tiểu Duyệt bất mãn vì mình làm người cầm cờ. Nhưng mình không chỉ làm người cầm cờ, hơn nữa còn là học viên gương mẫu, ưu tú, chắc là lúc này Vu Tiểu Duyệt càng tức giận hơn nhỉ?
Còn Đàm Hướng Tiền muốn hại mình, bêu xấu mình, kết quả lại hoàn toàn ngược lại, để mình thuận lợi lấy được danh hiệu học viên gương mẫu, ưu tú, nổi trội ở trước mặt hiệu trưởng.
Đây chính là hại người cuối cùng thành hại mình.
Có điều… nếu muốn hại người, dù sao sẽ phải trả giá thật lớn, chuyện gì cũng phải làm theo quy củ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT