Mọi người đều cúi đầu nhìn mình, cũng không tệ lắm, chân dài hơn bình thường, trông rất hiện đại.
Mặc dù chắc chắn không bằng Phúc Bảo da trắng chân dài, nhưng không quá tệ!
Ngay cả Vương Phượng Hoa không quan tâm nhất cũng mặc quần ống loe. Mọi người đều bôi kem chống nắng bảo vệ da, chải đầu, rồi mới đến nhà ăn.
Vừa đến nhà ăn, mọi người có cảm giác khang khác, không biết bao nhiêu ánh mắt dõi theo họ, có ánh mắt tán thưởng của các bạn nam, cũng có ánh mắt hâm mộ của các bạn gái, thậm chí có người chạy tới, nhỏ giọng hỏi: “Quần áo mua ở đâu thế?”
Lúc này mọi người không có ý thức đụng hàng, tôi mặc, cũng chỉ mong bạn cũng mặc, mọi người đều mặc, đó là niềm vui, vì vậy hào phóng nói cho người ta chỗ mua, bao nhiêu tiền.
Ăn cơm ở nhà ăn xong, mọi người hào hứng, dứt khoát ra vườn đi dạo ven hồ, đi một vòng như vậy tự nhiên thu hút mọi ánh nhìn của mọi người. Có mấy nam sinh còn lại gần muốn làm quen, hỏi Phúc Bảo tên là gì.
Phùng Mĩ Ni kề tai nói nhỏ với Phúc Bảo: “Có phải họ vừa ý cậu, muốn hẹn hò với cậu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play