Bản thân Phúc Bảo cũng bật cười: “Thực ra, lúc đó giáo quan gọi mình lại rồi hỏi tên mình, mình nghĩ rằng mình đi quá xấu rồi, sẽ bị giáo quan ra sức phê bình, nhưng không ngờ được rằng thầy ấy lại khen mình đi tốt.”
Nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy thật sự rất bất ngờ. 
Khi cô nói điều này, Lý Quyên Nhi và những người khác đột nhiên rất phấn khích. 
Lý Quyên Nhi hưng phấn nói: “Phúc Bảo, mình thật sự đánh giá thấp cậu, quá bản lĩnh rồi, giỏi hơn Vu Tiểu Duyệt kia nhiều!” 
Ban đầu, Lý Quyên Nhi không mấy coi trọng Phúc Bảo, dù sao thì Phúc Bảo cũng chỉ là một đứa trẻ nhà quê ngay cả đồ ngủ cũng không biết là gì, nhưng mà bây giờ nhìn càng ngày lại càng cảm thấy thuận mắt.
Những người khác nghĩ đến chuyện này thì lại càng mừng cho Phúc Bảo: “Phúc Bảo đi nghiêm quả thật rất chuẩn, cậu thành trung đội trưởng rồi, mình với tư cách là bạn cùng phòng với cậu cũng cảm thấy vinh dự!”
Phùng Mĩ Ni cũng nói: “Phúc Bảo, cậu dạy mình đi nghiêm đi, sau này mình sẽ hoàn toàn dựa vào cậu!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play