Cố Thắng Thiên lo lắng: “Thật ra chúng ta đều mang theo tiền, nhưng em thấy xem ra những thứ này đều cần phải có phiếu mới mua được. Liệu phiếu mà chúng ta mang theo có thể mua được những thứ đó không?”
Hoắc Cẩm Vân nở nụ cười: “Em cứ yên tâm, em có thể không có phiếu và thầy cũng có thể không có phiếu nhưng anh Định Khôn của em không thể nào thiếu phiếu được đâu. Các em cần gì thì cứ mở miệng, anh Định Khôn của các em bảo đảm sẽ đủ.”
Cố Thiên Thắng nhìn về phía Tiêu Định Khôn với vẻ kinh ngạc: “Anh Định Khôn, anh lợi hại như vậy sao!”
Tiêu Định Khôn nhíu mày: “Đừng nghe thầy ấy nói bừa.”
Anh nhìn về phía Phúc Bảo: “Thế nhưng nếu như các em muốn mua gì thì phiếu của anh có thể bảo đảm đủ. Anh có phiếu công nghiệp ở đây, có cả phiếu cung cấp vật dụng hàng ngày và cũng có cả phiếu vải luôn nữa.”
Cố Thắng Thiên: “Thật ra bọn em cũng không cần mua gì nữa đây, chúng ta cứ đi nhìn trước đã. Phúc Bảo, còn em thì sao? Em có thiếu gì không?”
Phúc Bảo định nói cô muốn mua đồ ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play