Điều kiện gia đình của Vương Phượng Hoa cũng không tốt, lần này chồng và con trai đưa cô ấy tới trường. Tuy nhà khách của trường rẻ nhưng cũng vẫn tốn kém tiền bạc, đi lại cũng cần tiền. Tuy rằng nhà trường nói rằng sẽ có trợ cấp, không cần phải tiêu tiền khi đến trường, tiết kiệm được chút nào thì có thể kiếm tiền được chút ấy. Thế nhưng hiện tại trợ cấp còn chưa phát xuống, trong lòng cô ấy không nỡ dùng nên chắc chắn cô ấy không mua những đồ ăn như hoa quả hay điểm tâm cho đứa trẻ.
Sau khi đặt mọi thứ xuống, Phúc Bảo vội vã chạy xuống tầng đi tìm đoàn người Cố Thắng Thiên rồi cùng bọn họ đi vòng quanh trường.
Lúc này ở ven hồ của đại học Bắc Kinh, mặt trời lặn xuống phía Tây khiến cho hồ Bích Ba trông giống như một viên ngọc lục bảo trong suốt, đứng ở ven hồ có thể nhìn thấy bóng hồ và ngọn tháp; hãy ngắm nhìn Chung Đình dưới áng mây màu, nơi nơi tràn ngập sự thơ mộng và đẹp như tranh vẽ. Sinh viên trong trường thường đưa ba mẹ và người thân trong nhà dạo chơi ở ven hồ để tận hưởng phong cảnh khuôn viên trường đại học vùng đất thiêng sản sinh ra hiền tài, đồng thời tận hưởng niềm vui sướng khi bước chân vào ngôi trường đại học này.
Tiêu Định Khôn lấy ra một chiếc máy ảnh: “Mọi người có muốn chụp một bức ảnh lưu niệm không?”
Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên thấy vậy thì trong mắt sáng lên, hai người gật đầu liên tục.
Khi thấy bọn họ như vậy, Tiêu Định Khôn nở nụ cười. Anh chụp cho Cố Thắng Thiên trước, Cố Thắng Thiên đứng tạo dáng mấy tư thế ở tảng đó bên cạnh ven hồ. Tiêu Định Khôn chụp tách tách hai phát.
Đến lượt của Phúc Bảo, cô cảm thấy hơi do dự: “Em muốn thay một bộ đồ mới được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT