Tuy Phúc Bảo không khóc nhưng trong lồng ngực cô cũng cảm thấy sự dâng trào mạnh mẽ. Cô cảm thấy mình tràn đầy lòng hăng hái và muốn học tập hết mình trong khuôn viên trường đại học này để tiếp thu và trang bị cho bản thân những kiến thức tiên tiến nhất biến bản thân mình trở thành lực lượng nòng cốt của xã hội và đội quân dự bị trong công cuộc xây dựng Tổ quốc. Chỉ có như vậy mới không uổng công bản thân cô nắm lấy được cơ hội tốt như vậy được tiến vào khuôn viên trường đại học khiến cho bao người phải hâm mộ.
Sau lễ mở màn đại hội, trường bắt đầu tuyên bố về chuyện phân lớp và phân chuyên ngành. Bởi vì năm nay là năm tuyển sinh đầu tiên, công tác tuyển sinh của trường học vẫn chưa được hoàn thiện nên bây giờ mới tuyển sinh trước ở đây rồi mới phân chia cụ thể lại sau. Mỗi người sẽ được phân chia một mẫu đơn xin học chuyên ngành để có thể điền vào chuyên ngành mà mình muốn báo danh.
Sau khi nhận được mẫu đơn xin học chuyên ngành, nhà trường tiếp tục tuyên bố tiến trình hoạt động tiếp theo, yêu cầu tân sinh viên bọn họ phải đi tham quan các bảo tàng lịch sử cùng với di tích văn hóa, ngoài ra còn có các cuộc hội thảo về công tác tư tưởng cùng với những thứ linh tinh khác nữa. Tuy lịch trình rất dày nhưng Phúc Bảo nhìn một lúc thì cô vẫn rút ra được một ít thời gian để đi mua mấy thứ đồ linh tinh.
Lúc này đã tới giai đoạn đại diện sinh viên lên phát biểu, một nữ sinh viên bước lên sân khấu, tóc được đuôi ngựa bằng một sợi vải hoa màu đỏ thẫm, cô ta mặc một chiếc váy dài màu xanh lá mạ trông vô cùng xinh đẹp. Cô ta đi tới phía trước hội trường lớn với vẻ tự nhiên và hào phóng, tiếp đó cầm chiếc micro lên nói về cảm nhận của bản thân khi được trúng tuyển vào đại học Bắc Kinh, nói rằng bản thân sẽ cố gắng nỗ lực như thế nào để không phụ sự kỳ vọng của thời đại này, trở thành nhân tài có ích trong việc xây dựng *bốn hiện đại hóa.
*Bốn hiện đại hóa là những mục tiêu mà Trung Quốc theo đuổi trong các lĩnh vực nông nghiệp, công nghiệp, quốc phòng và khoa học công nghệ nhằm biến Trung Quốc trở thành một cường quốc hiện đại.
Lý Quyên Nhi thấy vậy thì không khỏi hoang mang: “Cô ấy là ai vậy, tại sao cô ấy lại đại diện cho tất cả sinh viên lên sân khấu phát biểu? Điểm thi của cô ấy cao lắm sao?”
Lý Quyên Nhi biết thành tích của mình ở tỉnh, Phúc Bảo là người cao nhất, tiếp đó chính là cô ấy. Không biết người được lựa chọn đại diện cho sinh viên lên sân khấu được tuyển chọn như thế nào, lẽ nào dựa vào thành tích sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT