Phúc Bảo thì chẳng nghĩ ngợi gì, vẫn đang chìm đắm trong việc dọn dẹp. Khi thu dọn gần xong, cô nói với Tiêu Định Khôn: “Anh Định Khôn, anh về trước đi, em ở đây cũng không còn gì nhiều đâu.”
Tiêu Định Khôn: “Anh dẫn em đi ăn chút gì đã, rồi lại mua thêm ít vật dụng hàng ngày nữa.”
Cạnh trường học cũng chẳng có cửa hàng gì, nhưng có một tiệm tạp hóa nhỏ trong khu nhà đối diện. Có thể mua được đồ dùng hàng ngày ở đó.
Phúc Bảo cũng không mang theo nhiều đồ, đúng là vẫn cần mua thêm một số thứ. 
Phúc Bảo: “Không cần đâu. Đồ em mang theo đủ dùng rồi, không cần mua.”
Tiêu Định Khôn thấy vậy cũng không miễn cưỡng: “Vậy thôi anh đi trước nhé. Anh ghi lại tuyến đường chỗ của anh. Nếu có chuyện gì thì đến tìm anh.”
Nói xong, anh lấy trong túi áo ra một cây bút rồi viết địa chỉ của mình. Nét chữ của anh như rồng bay phượng múa. Anh lại dặn dò Phúc Bảo phải ngồi tuyến xe buýt nào để đến, dặn dò xong mới rời đi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play