Nói đến đây, Lưu Quế Chi đồng ý, nhìn căn phòng trong nhà ngang này: “Cũng phải, nhà ở nông thôn chúng tôi trống trải hơn ở đây.”
Phòng này cũng cỡ căn phòng bà ấy mượn ở với mười đồng đó.
Nghĩ vậy xong, tâm lý thấy đối phương thuộc kiểu quan rất to cũng từ từ giảm bớt, bà ấy cũng thoải mái trở lại: “Nhưng mà ở đây là thị trấn, sao chỗ nông thôn chúng tôi so sánh được!”
Tôn Ái Hoa bật cười, lẳng lặng chuyển đề tài sang nói về mấy đứa nhỏ, lại nói tới việc trước đây Lý Kiện Bách không thích học tập gì đó, lúc nào cũng khiến bà ấy đau đầu: “Từ lúc nó cùng lên lớp mười với Phúc Bảo, tôi thấy nó cũng học theo con bé, thích học tập rồi. Lần này ít nhiều gì cũng nhờ tài liệu học tập của Phúc Bảo mà nó nói mình thi không tệ.”
Mặc dù cũng không biết cụ thể Lý Kiện Bách thi như thế nào, nhưng nghe lời kia của cậu ta thì cậu ta làm được phần lớn đề.
Như vậy đã đủ rồi.
Tôn Ái Hoa cũng thấy có thế nào cũng vào được đại học chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play