Cấp ba bấy giờ chỉ cần hai năm, học hết hai năm rồi, miễn là anh có học bạ thì muốn lấy bằng tốt nghiệp trường học cũng sẽ cấp cho anh, anh có thể thể thuận lợi tốt nghiệp. Chỉ có mấy người muốn thi chút gì đó mới tiếp tục học nữa thôi.
Nói cách khác, thật ra Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên đã có thể lấy bằng tốt nghiệp rồi.
Nếu lấy được rồi còn học gì nữa? Học thêm nữa có ích lợi gì đâu?
Đúng là lúc này có vụ lên học đại học, nhưng những người như vậy cũng là được đề cử. Với cơ hội như thế, đừng nói là Trần Hữu Phúc không với tới, mà cả công xã cũng khó mà lấy được một suất.
Vậy nên còn học thêm nữa chính là phí thời gian vô ích.
Lưu Quế Chi nghe xong cũng chỉ mỉm cười: “Chúng tôi cũng không cảm thấy mệt mỏi. Con cái thích đọc sách thì đọc nhiều một chút cũng luôn có ích.”
Còn về phần có ích gì, bà ấy cũng không hiểu, nhưng bà ấy nghe theo chồng mình, cũng nghe theo con cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play