Phút Bảo chừa buổi trưa thứ bảy ra tới ăn cơm nhà Lý Minh Thuyên, lúc đi còn mang theo ít hoa quả qua.
Trong lòng Phúc Bảo luôn nhớ những gì Tôn Ái Hoa cho mình ăn trước đây, muốn trả lại tiền và phiếu lương cho Tôn Ái Hoa, tất nhiên bị Tôn Ái Hoa kiên quyết từ chối. Phúc Bảo suy nghĩ một chút, thấy cũng đúng. Sao người ta có thể muốn tiền của mình được, tặng hoa quả qua còn có vẻ tình cảm hơn đấy.
Sau khi qua đó rồi, cô nhận ra cả nhà này rất vui vẻ, Tôn Ái Hoa còn nói sau này Phúc Bảo thi đậu đại học ở tỉnh rồi có thể tới tìm bọn họ.
Lý Minh Thuyên nghe xong nở nụ cười: “Phúc Bảo học giỏi, sau này tới học ở thủ đô.”
Nói xong, Lý Minh Thuyên lại nói với con trai Lý Kiện Bách của mình: “Kiện Bách cũng phải học tập cho tốt, cố gắng có thể đến học ở thủ đô như Phúc Bảo.”
Lý Kiện Bách đưa mắt nhìn xuống, không nói gì.
Kỳ thi đại học đã ngừng từ lâu rồi, mười năm ròng rã. Bây giờ chỉ có đề cử sinh viên công nông binh thôi, có thể lên đại học hay không thật ra không liên quan tới học giỏi hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT