Ai mà ngờ rằng lời này vừa nói ra, vợ của Vương Phú Quý liền xông lên hung hăng xì một tiếng đầy khinh bỉ: “Bà đúng là cái đồ mặt dày, năm đó sao lại có thể bắt nạt một đứa trẻ như vậy chứ, vong ân bội nghĩa!”
Những người khác cũng ào ào phụ hoạ theo: “Cái đồ không tim không phổi!”
Lại có người lắc đầu thở dài: “Lòng người đúng là không chất phác, nhà họ Nhiếp này sao lại không có lương tâm như vậy chứ!”
Một nhà Nhiếp Lão Tam, ngay cả đầu cũng không dám nhấc lên, cứ như vậy bị mọi người vây quanh khinh miệt, cuối cùng không còn cách nào khác, vội vàng chọn một thời điểm ảo não chạy đi.
Trong đám người, Nhiếp Đại Sơn đứng ở phía xa nhìn về phía cô gái ở nhỏ giống như được sao quanh trăng sáng kia.
Em gái này, thật đúng là cách anh ta ngày càng xa hơn, với cũng không với tới được nữa.
Mà ở ngay phía sau lưng Nhiếp Đại Sơn, gia đình Nhiếp Lão Đại và Nhiếp Lão Nhị, uất ức vô cùng: “Cô ta làm ra những chuyện không có lương tâm như thế, liên luỵ đến cả chúng ta! Tại sao lại ở trong cùng một nhà với cô ta cơ chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT