Sinh Ngân cụp mắt xuống, cố ý hỏi: “Phúc Bảo, lương thực nhà chị cũng không ít nhỉ?”
Phúc Bảo vốn đang đắm chìm đọc sách, nghe vậy thì ngẩng đầu lên, nhìn Sinh Ngân với vẻ mặt mơ màng:
“Lương thực? Không nhiều lắm, không phải là sắp có lương thực mới sao, dĩ nhiên không có quá nhiều.”
Nói xong, cô cười:
“Sao vậy, nhà em có rất nhiều lương thực?”
Sinh Ngân cẩn thận đánh giá Phúc Bảo, cô ta cảm thấy Phúc Bảo ngu ngơ không giống như là giả vờ, cuối cùng cũng yên tâm.
Người khác tích lương thực hay không cô ta không hề quan tâm, chỉ cần Phúc Bảo gia không tích trữ là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT