Trong đó tất nhiên chịu nhiều gian khổ, mua bán ở chợ đen là phải cẩn thận không bị người ta bắt, giấu mua lương thực của người ta rồi lại đi mua những thứ khác như thế nào, chở về nhiều lương thực như vậy mà không khiến người khác chú ý ra sao, nhắc tới những điều này lại rơi nước mắt.
Có điều vì cả nhà có thể ăn cơm no, Cố Vệ Đông liều mạng, cộng thêm hai đứa con trai thông minh, cuối cùng cũng lén chở về được nhiều lương thực.
Lưu Quế Chi nhớ tới nhà Nhiếp Lão Tam, tất nhiên cũng nói tới chuyện nhà Nhiếp Lão Tam cũng thu mua lương thực.
Cố Vệ Đông nghe vậy thì cau mày: “Chúng ta càng phải cẩn thận, bằng không sợ đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện.”
Lưu Quế Chi nhớ tới lời Phúc Bảo nói, cảm thấy người đàn ông của mình và Phúc Bảo nói đều đúng: “Dạ, phải cẩn thận.”
Cố Vệ Đông suy nghĩ một chút: “Dược Tiến, Dược Hoa, mấy ngày nay các con không đi học, đi ra ngoài với ba, chỉ sợ người khác đã nghi ngờ ba. Ngày mai các con mang lương thực, sáng sớm lén đến công xã đi học, đừng để người ta biết các con không đi học mấy ngày rồi. Còn Phúc Bảo và Thắng Thiên, các con cứ đi học như bình thường, ở trong trường nhớ cẩn thận, tuyệt đối đừng làm cho người ta nhìn ra.”
Dĩ nhiên là Cố Thắng Thiên và Phúc Bảo gật đầu liên tục, chuyện đêm nay quá kinh sợ, đời này sẽ không quên, đời này đều phải giữ bí mật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT