Cô bé thật sự không phải là thần tiên, chỉ là thỉnh thoảng cô bé sẽ có cảm giác, thỉnh thoảng sẽ mơ một vài giấc mơ, thỉnh thoảng sẽ nghĩ đến một vài chuyện sau đó cảm thấy đây chính là điều sắp xảy ra tiếp theo, rất thỉnh thoảng rất tình cờ thôi, vốn không phải cầu gì được đó giống như Cố Thắng Thiên nghĩ.
Ai biết Cố Thắng Thiên gãi đầu, nói: “Nhưng anh rất muốn biết...”
Rốt cuộc Phúc Bảo không chịu nổi, dựa ở trên cửa, đánh giá Cố Thắng Thiên: “Anh Thắng Thiên, rốt cuộc anh muốn biết gì?”
Cố Thắng Thiên hơi do dự, trên mặt hơi đỏ, cúi đầu xuống, rốt cuộc rất ngượng ngùng mà nhỏ giọng nói: “Anh muốn biết, sau này anh có thể lấy được vợ không?”
Phúc Bảo: “...”
Cố Thắng Thiên cúi đầu, rốt cuộc cũng nói ra tâm sự của mình: “Ngày đó Trần Hữu Lương nói, anh trông tù như vậy, sau này chắc chắn sẽ không được cưới vợ.”
Trần Hữu Lương là lão độc thân, đến bây giờ vẫn chưa có vợ, mình không cưới vợ lại rất quan tâm người khác có thể không cưới được vợ hay không, Trần Hữu Lương thích nói với đám con trai là ông thấy cháu đừng nghĩ đến chuyện cưới vợ, chỉ có thể độc thân thôi nhất. Cả đám con trai lại tin Trần Hữu Lương, ủ rũ cúi đầu nghĩ mình sẽ là độc nhân suốt đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT