Bây giờ vừa may được chia thịt heo, cô bàn với Cố Vệ Đông sẽ cắt mười cân thịt heo, lấy tiền và phiếu lương thực đi chợ đổi lấy một vài đồ cho năm mới, rồi quay về mới thu xếp nhanh để về nhà mẹ đẻ.
Khi đi ngang qua một sạp hàng, cô thấy bán dây buộc tóc, sạp hàng được trải bằng bạt nhựa, trên bạt là các loại dây buộc tóc làm bằng tay, còn có cả những chiếc kẹp nhỏ, băng đô nhỏ, nơ nhỏ, dây buộc tóc đều là những món đồ dành cho bé gái.
Trong lòng Lưu Quế Chi khẽ động nhìn Phúc Bảo bên cạnh mình, hiện tại Phúc Bảo thắt bím tóc bằng sợi len đỏ, tuy bộ dáng như vậy cũng trông xinh xắn, nhưng nhìn tổng thể có vẻ quá nhạt nhẽo rồi.
Cô ngồi xổm xuống nhìn những sợi dây cột tóc, nghĩ muốn mua một cái cho Phúc Bảo.
Lưu Quế Chi lên tiếng: “Phúc Bảo, con xem con thích cái nào thì tự chọn lấy một cái đi.”
Phúc Bảo cũng ngồi xổm xuống xem qua, ngắm đi ngắm lai, đó vốn là tính cách của một đứa trẻ, một cô gái nhỏ luôn thích làm đẹp, cũng thích mình trông thật đẹp.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô bé mở miệng, hỏi chủ sạp hàng: “Cỡ bao nhiêu tiền vậy ạ… có đắt không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT