Tuy nói bây giờ gia đình đã ra ở riêng, mỗi nhà đều ăn riêng cũng tự quản con mình, nhưng rốt cuộc cô bé cũng là cháu gái ruột của bà, dĩ nhiên không thể nhìn nổi cảnh người làm mẹ mà mắng chửi không cho con cái chút thể diện nào.
Con bé đã học lớp một cũng phải cần chút mặt mũi chứ, mắng con bé ngay trước mắt cả gia đình như vậy còn bé có thể dễ chịu không?
Nhưng Miêu Tú Cúc cũng không nói thẳng, đã tách ra ở riêng rồi, mỗi nhà đều có cuộc sống riêng, Bà ấy cũng không phải chủ nhà nên nói gì cũng vô ích, bà chỉ gọi bọn nhỏ: “Ra ngoài chờ đi, ông nội đưa ba các cháu đi ra công xã giao heo rồi, hôm nay quay về nhất định sẽ mua kẹo cho các cháu ăn.”
Vừa nghe thấy điều này, mấy đứa trẻ trong nhà cùng reo hò.
Đến cuối năm, đại đội sản xuất tính sổ phát lương thực, mà luật là nhà nào nuôi heo thì phải đến công xã nộp heo.
Con heo mà Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên bận rộn chăm sóc gần một năm nay bây giờ toàn thân đều là thịt, mập đến mức ai cũng khen, hôm nay mượn xe đẩy của người khác để đẩy đến chỗ công xã.
Công xã sẽ cân nếu nặng hơn hai trăm cân là heo đạt chuẩn, có thể nộp lên trên, sau khi nộp lên, lò mổ sẽ phụ trách giết mổ heo, sau khi giết xong sẽ hỏi mọi người muốn thịt hay muốn trả tiền, nếu chọn muốn thịt họ sẽ giữ lại một trăm cân thịt, số còn lại các anh có thể đem về, nếu như muốn lấy tiền thì lò mổ sẽ dựa theo giá thu heo mà quy đổi thành tiền và trả cho các anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play