Thật ra, trong lòng Phúc Bảo đã sớm đoán được bởi vì những đề này cũng tương đối đơn giản, đơn giản hơn nhiều so với mấy đề thầy Hoắc lén cho cô bé làm, cô bé chắc chắn có thể đạt được một trăm điểm, nhưng lúc chưa phát bài thi cô bé vẫn không tin lắm, bây giờ lấy được rồi, nhìn đằng sau số một đi kèm hai số không đỏ chót, trong lòng cô bé mới vui vẻ.
Được một trăm điểm rồi!
Mọi người cũng nhanh chóng cũng phát hiện Phúc Bảo thi được một trăm điểm đều vô cùng ngưỡng mộ cô bé, có điều nghĩ lại Phúc Bảo bình thường học rất tốt, thầy nói gì cô bé đều có thể ghi nhớ rất kỹ, đột nhiên cũng không thấy ngưỡng mộ gì.
Ví dụ như Trần Thúy Nhi, cô bé phát hiện thành tích của mình so với của Cố Thắng Thiên dốc hết sức cũng có thể đuổi kịp điểm tám mươi chín của Cố Thắng Thiên, đấy là có thể, nghĩ vậy tinh thần lập tức hăng hái, nhưng sao cô bé lại phải so với một trăm điểm của Phúc Bảo chứ?
Một trăm điểm đó người bình thường có thể đạt được sao? Nếu không phải người bình thường vậy cô bé từ bỏ việc so sánh.
Một khi đã nghĩ kĩ vấn đề này, tất cả mọi người đều cảm thấy vui mừng với thành tích kiểm tra của mình.
Lúc này Tô Uyển Như đến, cô ấy cười nói với bọn trẻ về việc được nghỉ hè, muốn bọn trẻ sau khi nghỉ lễ phải giúp đỡ việc nhà nhiều hơn còn phải ôn tập lại nội dung đã học trước đó, cuối cùng cô ấy cười nói: “Chúc các em có một kỳ nghỉ hè vui vẻ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT