Thế là không còn cách nào khác cô ta đành phải thu lại sự hống hách ban đầu, mặt dày nói: “Chị dâu cả, chị dâu hai, chuyện này từ từ chúng ta sẽ nói riêng với nhau sau nhé.”
“Từ từ nói, dựa vào cái gì mà từ từ rồi nói? Cô từ từ nói xem cô đã nuốt riêng khối ngọc người lớn để lại như thế nào hả?” Hai người chị dâu đó cũng không phải kiểu người ngu ngốc. Nếu họ đã tìm tới đây vậy thì phải làm cho rõ chuyện này.
Đương nhiên là trước mặt nhiều người như vậy làm rõ mọi chuyện sẽ tốt hơn. Lúc đó vợ Nhiếp lão tam này sẽ không thể vô sỉ được, có thể đòi lại một phần thuộc về các cô về lại với các cô.
Vợ Nhiếp lão tam muốn khóc, cô ta ho ho mấy cái, dùng hết sức nháy mức với vợ Nhiếp lão đại và vợ Nhiếp lão nhị.
Mấy chị dâu ơi, chúng ta là người một nhà mà. Tỉnh lại đi, ba mẹ chồng chúng ta nghèo khó cả một đời người thì có thể có được bảo bối gì chứ? Đây là em giấu của Phúc Bảo, sau khi về nhà thì chúng ta cùng chia, cùng chia mà.
Nhưng mà vợ Nhiếp lão đại và vợ Nhiếp lão nhị không thể hiểu nổi ánh mắt đó của vợ Nhiếp lão tam, chỉ vào mũi vợ Nhiếp lão tam mắng mỏ: “Cô còn nháy mắt ra hiệu với chúng tôi sao? Đây là quyết tâm không chia chác gì cho chúng tôi hả? Lúc đầu cô giấu diếm chúng tôi nuốt riêng nó, bây giờ còn không chịu lấy ra nữa hả?”
Vợ Nhiếp lão tam không còn cách nào khác, đành phải nói nhỏ: “Cái này không phải đồ ba mẹ chồng chúng ta để lại…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT