Tất nhiên là không ai có ý kiến gì, thế là Phúc Bảo ngồi trên bờ ruộng nhìn hai người anh trai cõng bông vận chuyện về cánh đồng lúa mạch.
Lúc này trời đã hơi tối, mặt trời xuống núi, bên kia sườn núi hiện lên một mảng rang đỏ mỹ lệ đẹp đẽ, chiếu lên đống bông trắng như tuyết này một tầng đỏ rực.
Phúc Bảo ôm đầu gối nhìn mọi thứ, trong lòng suy nghĩ xem đêm nay không biết bà nội làm món ngon gì ăn.
Ngay lúc này một bóng dáng thiếu niêu mạnh mẽ săn chắc xuất hiện trước mặt cô bé.
Cô bé vừa ngẩng lên nhìn vui vẻ cười lên: “Anh Định Khôn?”
Từ sau khi am ni cô sụp, rất lâu rồi cô bé không được gặp anh.
Trước đó hình như còn nghe nói anh có vài việc rời khỏi đại đội sản xuất mấy ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT