Mọi người nghe xong đều không tin tưởng lắm, nhà Cố Vệ Đông đã hai tháng không làm việc rồi, trong nhà khó khăn đến mức phải uống gió tây bắc mà sống, sao có thể có tiền thu mua bông của bọn họ chứ?
Cố Vệ Đông cố ý cười, nói: “Thực ra chuyện này có liên quan đến nhà mẹ vợ tôi, vợ tôi về nhà mẹ lấy một ít tiền tích lũy. Nhưng chuyện này không thể đồn ra được, nếu không mấy chị dâu của tôi sẽ không thoải mái lắm.;
Anh nói như vậy mọi người tất nhiên là tin rồi.
Sau khi tin, mọi người cũng có quyết định rồi. Nhưng,… mọi người lén nhìn xung quanh, nhỏ giọng hỏi: “Loại chuyện này có thể làm sao?”
Dù sao bình thường mọi người có chút bông cũng lên phiên chợ trên đổi về một ít lương thực gì đó, còn làm rầm rộ bán lấy tiền như vậy, thì ngược lại chưa làm bao giờ cả.
Cũng không biết có thể làm được không? Bên trên cho phép sao?
Cố Vệ Đông hiểu sự lo lắng của mọi người, liền nói với họ rằng: “Tôi hỏi qua bên chỗ đại đội trưởng rồi, dù sao lúc làm bí mật một chút, bên trên không biết thì không ai quản đâu. Trong thành phố còn bán bánh nướng, chỉ cần đừng mỗi ngày đứng ở đó gây sự chú ý là được. Dù sao khoảng thời gian này cũng quá khó khăn rồi, nếu không nghĩ cách thì con trẻ thật sự không có cơm ăn rồi.”;
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT