Bà nội Hồ thấy tất cả mọi người đều đồng ý với mình, trong lòng rất đắc ý, nhưng lại bình tĩnh cười: “Mọi cứ đợi mà xem, phòng nhất và phòng ba nhà họ Cố đẩy nhà Cố lão tứ đi, không phải vì sợ người ta liên lụy đến mình sao. Nhưng lần này bọn họ nghĩ sai rồi, rất nhanh sẽ phải hối hận cho xanh ruột thôi.”
Đây chính là đẩy những ngày lành tháng tốt sắp đến tay mình ra ngoài rồi.
Phúc Bảo ở nhà họ Cố, thế là trong nhà họ Cố gặp toàn chuyện tốt đẹp, đến cả bà nội Hồ cũng được ăn cá theo. Ngay cả lần trước bọn họ hầm canh gà cũng đem qua cho bà nửa bát ăn đỡ thèm. Còn sau đó phòng nhất và phòng ba nhìn nhà lão tứ ăn thịt, bọn họ đến canh cũng không có mà húp.
Đương nhiên là Miêu Tú Cúc nghe được những lời đồn đại ngoài kia, bà hỏi Cố Vệ Đông rất kỹ càng chuyện chồng của ni cô kia trị chân cho anh như thế nào.
Cố Vệ Đông hơi do dự nhưng vẫn kể chuyện ngày hôm đó mà Phúc Bảo nói với mẹ mình.
“Mẹ, con nghĩ kỹ rồi, Phúc Bảo thật sự là một ngôi sao may mắn. Lời con bé nói luôn ứng nghiệm, tất cả đều đáng tin. Con bé nói có bác sĩ đến thì thật sự có bác sĩ đến khám cho con. Vậy nên con nghĩ rằng, Phúc Bảo không phải là một đứa trẻ bình thường đâu.”;
Miêu Tú Cúc nghe xong câu này, cau mày suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nghiêm mặt nói: “Lão tứ, chuyện này trong lòng con biết là được rồi, giữ lại mình con biết thôi. Tuyệt đối ngàn vạn lần không thể nói cho ai biết chuyện cái chân này của con. Nếu ai hỏi đến thì con hãy bảo là trùng hợp thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT