Thẩm Hồng Anh cười ha ha nói: “Bạch Ngẫu, tôi đây vẫn luôn nỗ lực làm việc, không giống em gái tôi, cô ta trốn việc. Không những trốn việc mà còn làm không sạch sẽ nữa.”
Vương Bạch Ngẫu nhíu mày, cô ấy nhớ rằng Lưu Quế Chi không phải là loại người trốn việc. Không nghĩ rằng bây giờ lại thành cái dạng người đó, cảm thấy hơi kỳ lạ.
Lúc này Phúc Bảo đưa nước xong, đang định quay về nhà đúng lúc nghe được chyện này, cô bé lập tức bước lại gần: “Không phải mà, lúc nãy cháu đến đưa nước cho mẹ thấy mẹ cháu bóc vỏ ngô rất sạch sẽ mà. Mặc dù mẹ không làm được nhiều như bác dâu cả nhưng rất là sạch sẽ mà. Mẹ cạo sạch tất cả râu ngô, dù sao cũng phải cho được một điểm công chứ.”
Vương Bạch Ngẫu luôn khá yêu thích Phúc Bảo, nghe mấy câu này, cô nhìn Lưu Quế Chi: “Có thật như vậy không? Vậy sao bây giờ ngô của cô không có quả nào sạch vậy?”
Ban đầu Lưu Quế Chi trợn tròn mắt sau đó rốt cuộc hiểu ra, giật mình nhìn qua chỗ Thẩm Hồng Anh.
Cô ta còn muốn chiếm lợi ích của mình sao? Đây không phải lần một lần hai. Lúc trước cô không nói chuyện được bị cô ta lén lút đùa giỡn mấy lần, phải chịu không biết bao nhiêu ấm ức rồi.
Lúc này đã là chạng vạng, trên ruộng lúa mạch có khá nhiều người, tất cả mọi người đều chờ Vương Bạch Ngẫu ghi điểm công cho mình, nghe như vậy đều xích lại gần xem trò vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT