Lưu Quế Chi và Cố Vệ Đông nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy hơi băn khoăn. Dù sao thì nhà mình có thịt gà ăn, người ta đã không có thịt ăn còn bị mất gà.
Trong vô thức cũng muốn đưa qua một bát canh thịt nhưng nhớ lại dáng vẻ Lưu Chiêu Đệ chỉ vào Cố Thắng Thiên và Phúc Bảo mắng mỏ, lại nhìn mấy đứa con của mình ăn như chết đói vậy, lập tức cảm thấy không ổn.
Một con gà rừng cũng không nhiều nhặn gì, hai người bọn họ chỉ ăn mỗi người một miếng thịt, còn phần nhiều thì để lại cho con cái ăn, sao còn có thể đưa cho người khác chứ?
Dù nói thế nào thì chia nhà chính là chia nhà. Sau khi chia nhà, mọi người tốt thì mình tặng đồ cho họ nếm thử, nếu họ không tốt thì sao mình phải cho họ chứ? Huống hồ đầu năm nay đừng nói là thịt, dù là canh thịt cũng là thứ quý giá rồi.
Thế là cả một ngày này phòng tứ ăn thịt gà húp canh gà, cả nhà ăn đến mức trên miệng còn dính mỡ gà. Phòng nhì được chia một bát canh gà dùng để chấm bánh cao lương ăn, được ngửi mùi thịt gà cũng cả thấy dễ thở hơn. Chỉ có phòng nhất và phòng tam, trong lòng đau khổ, khổ đến mức không nói ra được.
Bên này ăn uống no nê, chuẩn bị đi ngủ, Lưu Quế Chi nấu nước rửa chân cho mấy đứa trẻ sau đó gọi chúng ra rửa chân. Trong lúc đang bận rộn thì nghe được một giọng nói sợ hãi: “Bác tư, chị Bảo Ny của cháu vẫn chưa về nhà.”
Lưu Quế Chi nghe vậy thì vội vàng nhìn sang thì thấy người nói là con gái của nhà Lưu Chiêu Đệ tên là Đông Ny.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT