Những lời nói này của Miêu Tú Cúc khiến Cố Vệ Đông không nói nên lời, anh nhận lấy cái phong thư kia, trong lòng vô cùng cảm kích, hốc mắt nóng lên, khắp lồng ngực cũng ngập tràn cảm giác ấm áp.
Mẹ lúc nào cũng luôn công bằng, cái gì cũng chia đều, tuyệt đối sẽ không cho ai đạt được lợi ích gì khác, cũng không yêu thương ai nhiều hơn. Nhưng lại không ngờ được mẹ lại che chở cho Phúc Bảo như vậy, cổ họng anh nghẹn ngào: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ làm thật tốt, đến lúc đó cho bọn nhỏ ăn thịt thì mẹ cũng sẽ được ăn thịt, ăn bánh bao chay, ăn bánh nướng kẹp thịt.”
Chuyện nhà họ Cố chia nhà rất nhanh đã truyền khắp đại đội sản xuất Bình Khê. Mọi người nhắc đến nhà họ Cố đương nhiên là có chút cười chê.
Đừng nhìn con dâu trưởng nhà họ Cố ở ngoài ba hoa chích chòe, cứ như là rất yêu thương anh chị em trong nhà. Nhưng thực ra trong lòng mọi người hiểu rất rõ.
Không phải là vì Cố lão tứ ngã gãy chân không thể làm việc nên mấy người chị dâu muốn nhanh chóng chia nhà ra để phủi sạch mọi qua hệ sao? Tất cả mọi người ai ai cũng hiểu, cô đừng có làm bộ làm tịch nữa.
Có người nói đến chuyện này liền cười khinh bỉ mấy cô con dâu nhà họ Cố, cuối cùng cảm động, đồng cảm với Cố lão tứ: “Những tháng ngày về sau phải sống sao đây? Một nhà sáu miệng ăn chỉ dựa vào vợ Cố lão tứ rồi.”
Cũng có người đoán già đoán non: “Tôi đoán, mấy đứa con nhà họ sắp phải bỏ học rồi, còn học hành cái gì nữa, mau về nhà giúp đỡ làm việc kiếm điểm công đi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play