Thẩm Hồng Anh cười giả lả với đám Trần Hữu Phúc: “Thực sự mà nói thì lúc này chia nhà thì cũng hợp lý. Nhưng Vệ Đông đang bị thương thì cẩn phải được chia nhiều thứ hơn một chút.”
Lưu Chiêu Đệ đứng bên cạnh, gật đầu, nói nhỏ: “Thực ra chúng tôi cũng không muốn chia nhưng nói thì cũng đã nói ra rồi. Tôi nghĩ đúng lúc sức khỏe lão tứ không tốt, thì chia cho cậu ấy nhiều một chút, như vậy cũng tốt cho cậu ấy.”
Bà nội Hồ với Lý Đại Gia nghe Lưu Chiêu Đệ nói cái này cái kia, nghe nửa ngày cũng hiểu rõ rồi.
Đây là ngụy biện kiểu gì chứ?
Nhân lúc chân người ta bị thương phải nằm trên cáng, không có cách nào kiếm điểm công được nên chia cho người ta nhiều một chút, để người ta chiếm được món lợi sao? Nói như vậy nhưng thật sự là như vậy sao.
Cô ta thật là biết nói phét quá.
Nhưng mà chuyện chia nhà này là chuyện mà Miêu Tú Cúc đã quyết đinh, bọn họ tới đây để làm chứng. Dù cho họ cảm thấy chuyện này rất vô lý nhưng cũng không tiện nói gì, chỉ có thể nhìn Miêu Tú Cúc: “Bà Cố, bà nói xem ý bà như thế nào ạ?”;

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play