Đúng như Cố Vệ Đông dự đoán, mấy ngày sau Thẩm Hồng Anh và Lưu Chiêu Đệ tới phòng tứ để thăm hỏi thương thế của Cố Vệ Đông. Khi thấy Cố Vệ Đông nhúc nhích chân một chút là a ui, a ui kêu đau đến độ trán đổ mồ hôi lớn chừng hạt đậu, họ trố mắt nhìn nhau.
Xem ra lão Tứ bị thương không nhẹ, nhất thời không khôi phục được rất lâu, người ta nói thương cân động cốt mất một trăm ngày.
Họ có thể cho lão Tứ ăn cơm một trăm ngày, nhưng một trăm ngày sau, chân lão Tứ có thể dài được không? Đừng có mà tàn tật, què một chân, sợ là đến lúc đó còn không làm được việc nặng.
Sau khi tính toán rõ ràng, Thẩm Hồng Anh và Lưu Chiêu Đệ bắt đầu định liên hiệp với Ngưu Tam Ni, đi tìm Miêu Tú Cúc nói chuyện tách ra.
Ngưu Tam Ni: “Tách ra? Chia nhà gì? Không phải mẹ đã sớm tính toán rồi, nói rõ năm đầu mùa xuân có nóc nhà mới thì tách ra sao?”
Thẩm Hồng Anh và Lưu Chiêu Đệ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn Ngưu Tam Ni: “Được rồi, em không đi nói, bọn chị đi nói!”
Vì vậy vào ngày đó, khi Miêu Tú Cúc đang giũ ga trải giường bằng vải thô cũ mới phơi khô, vừa quay đầu lại thì thấy hai con dâu rụt đầu rụt cổ đi tới, con ngươi xoay chuyển, ấp a ấp úng, muốn nói lại thôi. Trong lòng Miêu Tú Cúc đã biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play