Bé rụt rụt cổ: “Em, em tránh trong hang núi... Em không nghe thấy anh gọi em...”
Bé không ngốc, bên ngoài có gió nổi lên, trời mưa, mắt thấy am ni cô sắp đổ, dĩ nhiên bé phải tìm hang núi để tránh mưa, như vậy mới an toàn mà.
Hơn nữa, bên ngoài mưa lớn như vậy, sấm vang to như vậy, gió cũng thổi rất mạnh, sao bé có thể nghe thấy được?
Bình thường anh Định Khôn rất thông minh, lanh lợi, sao bây giờ lại ngốc vậy?
Còn... Hung hăng như vậy?
Ánh mắt oan ức, long lanh nước của Phúc Bảo liếc nhìn Tiêu Định Khôn lần nữa, bé không hiểu rốt cuộc anh bị làm sao.
Tiêu Định Khôn nhìn vào ánh mắt của cô bé, bị oan ức giống như nai con vậy, đáng thương và bất lực, còn bị mình dọa sợ mà rụt cái cổ nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT