Cố Vệ Đông không nếm được vị gì, nhưng nghĩ đây là bột mì, bột mì ăn rất ngon.
Cố Vệ Đông xách nửa bao bột mì trở lại đại đội sản xuất Bình Khê, thừa dịp trời tối thì trở về từ sau nhà, sợ người ta thấy lại hỏi. Sau khi trở về, Miêu Tú Cúc cất nửa bao bột mì vào phòng mình, món này không thể ăn tùy ý, phải có chuyện gì mới được ăn, cứ giấu trước.
Bây giờ là mùa hè, không cần đốt lửa trong giường đất, nên giấu bột mì ở trong giường đất.
Sau khi Cố Vệ Đông giao nửa bao bột mì, thì vội chạy về nhà, đóng cửa lại, móc phong bì ra. Do nhét vào trong ngực nên phong bì đã bị nhăn, Cố Vệ Đông đau lòng, ra sức vuốt phẳng, rồi mở ra cho Lưu Quế Chi xem.
Lưu Quế Chi thấy tám mươi bốn đồng này thì đỏ mắt.
Đây là tám mươi bốn đồng đấy, nếu quả thật thường, kia liền cái gì cũng không có.
Cố Vệ Đông thấy Lưu Quế Chi như vậy, an ủi: “Không sao, sớm muộn gì cũng có thể trở về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT