Vì thế hai người đẩy cửa miếu ra, lúc cửa gỗ bị đẩy ra thì lung lay sắp đổ, phát ra tiếng “két” chói tai, đó là tiếng gỗ mục nát khi bị ma sát mới có.
Bước qua cánh cửa, đi vào, chỉ thấy cỏ hoang trong viện nhỏ cơ hồ không cao qua cổ Phúc Bảo, còn có chim sẻ ở bên trong chi chi nhảy nhót, nhìn thấy người tới tò mò đánh giá, giống như là đánh giá kẻ xâm nhập liều lĩnh xông vào lãnh địa của mình.
Tiêu Định Khôn cầm gậy gỗ trong tay vung một cái, những con chim sẻ kia liền vỗ cánh bay đi. Cậu dẫn Phúc Bảo bước vào sân.
Đi vào chính phòng, chỉ thấy nửa gian phòng đã bị rò rỉ nước mưa, không chỉ nói lão bồ đoàn ngày xưa, ngay cả tượng phật đã bị đập thảm bại rách nát cũng nổi lên điểm mốc ẩm ướt.
Phúc Bảo nhìn về phía phòng kia một lúc lâu, sau đó lại dẫn Tiêu Định Khôn đi qua hậu viện, hậu viện càng hoang tàn hơn, phòng ốc cơ hồ sắp đổ sụp, trên tường vốn có một ít bích họa, đều đã bị người cầm cuốc sắt cuốc cạo hoa, sớm đã nhìn không ra hình ảnh vốn có.
Nóc nhà cũng đều là cỏ hoang, trước nhà còn có dấu vết lưu lại sau khi trời mưa, một đám kiến vô cùng vui vẻ bò tới bò lui trước ngưỡng cửa.
Phúc Bảo buồn bã nhìn tất cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play