Vợ Nhiếp Lão Tam vốn dĩ đã không hài lòng, con heo kia gần đây bà ta dốc sức nuôi nấng những không phát triển thêm được tý nào, trong lòng bà ta bực bội muốn tìm người để mắng mỏ, xả cơn giận bên trong ra. Mắng đàn ông không có ý nghĩa gì, con trai thì không nỡ, trước đây còn có thể đánh mắng Phúc Bảo chút, giờ Phúc Bảo cũng đi rồi, đương nhiên chỉ có thể tìm đến con gái Sinh Ngân để mắng, vì vậy cứ nhìn thấy Sinh Ngân là máu chó dồn lên đầu.
Mắng xong, bà ta cũng không quên bồi thêm một câu: “Mày cũng tỉnh táo một chút, trông trừng kĩ con tiện nhân họ Vương kia, ai tìm hay là gặp ai, xảy ra chuyện gì cũng phải báo cáo lại cho tao.”
Sinh Ngân không biết làm sao, gật đầu đồng ý.;
Nhưng làm sao cô ta có thể đem chuyện của Góa phụ Vương nói sự thật cho mẹ mình nghe, nếu mẹ mình mà biết nhất định sẽ đem chuyện này rêu rao khắp nơi, đến lúc đó Góa phụ Vương bị mọi người cười nhạo, bị ép vào đường cùng chọn cách tự sát, lúc đó người xui xẻo không phải Sinh Ngân sao?
Sinh Ngân không còn cách nào khác, không thể làm gì ngoài việc giúp Góa phụ Vương che giấu sự thật, thỉnh thoảng gặp chuyện gì không đúng của bà ta cũng nghĩ biện pháp giúp bà ta lừa gạt mẹ mình: “Bà ấy không gặp ai, cũng không có ai tới tìm cả. Bà ấy chỉ đi thăm luống rau, tưới chút nước mà thôi.”
Nói quàng nói xiên, cuối cùng cũng lừa gạt được mẹ mình.
Sau khi lừa gạt xong, Sinh Ngân chỉ muốn khóc thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT