Cố Vệ Đông đang nghe Tiêu Định Khôn giải thích làm sao để khởi động động cơ diesel này, nghe mà cảm thấy thực sự quá thâm ảo, lông mày cũng chau hết cả lại, đang ở chỗ đó cố gắng tiêu hóa, đột nhiên thấy Phúc Bảo đến nơi rồi.
“Phúc Bảo, sao con lại qua đây vậy?”
“Ba, ba vẫn chưa ăn cơm tối, con mang qua đây cho ba ạ.”
Nói xong, Phúc Bảo đặt chiếc giỏ trúc xuống, từ trong giỏ trúc lấy ra cái lồng vải bố đựng những chiếc bánh rau.
Cố Vệ Đông vừa nghe Phúc Bảo nói, lúc này mới nghĩ tới bản thân đói rồi, bụng sôi lên ọc ọc, anh vội vàng nhận lấy, sau khi mở ra, ngoài ý muốn nói: “Sao lại là món này?”; 
Dạo gần đây ở trong nhà mặc dù không đến mức như trong thời kỳ giáp vụ, thế nhưng sợ rằng năm nay thu hoạch không tốt nhỡ đâu sau này sẽ bị đói, nên cũng không ăn bột ngô nữa, mà chuyển sang ăn bột khoai lang cùng với bột cao lương, đúng là khiến cho cổ họng có chút khó chịu, ăn không ngon. Thế nhưng cũng vẫn phải ăn, tốt xấu gì cũng có thể lấy đầy được cái bụng không phải sao.
Cố Vệ Đông không ngờ tới bên trong cái lồng vải bố vậy mà lại là ba chiếc bánh bột ngô, nhiều thế này anh ta cũng không ăn hết nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play