Ngay lập tức anh ta liền nói với Hoắc Cẩm Vân: “Cẩm Vân, nếu như cậu thật sự từng thấy cái này thì đến thử chút đi. Thứ này dù có quý đến đâu cũng là đưa về dùng, không thể để nó vào công xã cúng bái được. Bình thường trong lúc dùng cũng khó tránh khỏi chút hư hỏng nhỏ, dù sao cũng cần người biết. Nhân lúc có kỹ thuật viên ở đây, cậu nhanh chóng giúp chúng tôi xem xem, nếu cậu biết dùng cũng có thể giúp đỡ mọi người ở đây.”;
Lại nói với Tiêu Định Khôn: “Định Khôn, cậu giúp tôi khuyên Cẩm Vân giúp chúng ta xem thử đi.”
Mọi người nghe vậy lập tức cảm thấy lời nói của Trần Hữu Phúc rất hợp lý.
Bây giờ kỹ thuật viên còn ở đây nhưng sau này ông ta đi rồi thì sao? Ông ta đi rồi mà trong đại đội sản xuất đến một người biết dùng cũng không có thì thật không tưởng tượng nổi. Dù sao cũng phải tìm ra một người biết dùng thứ này.
Mà trong những người này, Hoắc Cẩm Vân chính là sự lựa chọn tốt nhất, trẻ tuổi lại có học thức, hơn nữa thoạt nhìn thì có hiểu biết hơi người khác một chút.
Hoắc Cẩm Vân nhíu mày, khó xử nhìn qua vị kỹ thuật viên kia, tình hình trong nhà cậu ta không ổn định, thật sự không dám gây rắc rối, mím mím môi im lặng không nói gì.
Trong mắt Tiêu Định Khôn hiện lên nét trào phúng, gương mặt hững hờ: “Đại đội trưởng, anh muốn cậu ấy thử, cậu ấy có thể thử một chút, không cho cậu ấy thử, cậu ấy sẽ đi, sao cũng được. Nhưng nếu cái máy này có chuyện gì thật thì phải làm sao đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT