Hai anh em ngồi bên cạnh rễ cây già, chia nhau ăn quả đỏ, sau một hồi nói chuyện, Nhiếp Đại Sơn dặn dò Phúc Bảo nhiều điều, cuối cùng thấy thời gian không còn sớm thì đi về trước.
Trước khi rời đi câu còn dặn dò Phúc Bảo lần nữa: “Em đừng mặc kệ anh nhé. Sau này lên núi hái cỏ dại anh muốn nói chuyện với em.”
Phúc Bảo gật đầu liên tục.
Phúc Bảo thấy Nhiếp Đại Sơn đi xa, nhặt mũ liễu với giỏ trúc lên, muốn tiếp tục đi cắt cỏ cho heo ăn.
Ai mà biết vừa cúi người thì trước mắt bỗng xuất hiện một đôi giày.
Phần lớn người nông dân sẽ đi giây đan bằng rơm, cũng có vài gia đình có điều kiện tốt thì sẽ đi giày vải mà nhà mình tự dệt thủ công. Đôi giày trước mặt này có đế giày làm bằng vải, mũi vuông, đây là Lưu Quế Chi dựa vào kiến thức học được lúc còn trẻ để làm ra.
Đây là giày của Cố Thắng Thiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT