Có một ngày, Lưu Chiêu Đệ mệt mỏi nói hết tâm sự của mình với Thẩm Hồng Anh. Mặc dù trước đây Thẩm Hồng Anh mắng cô, nhưng cô vẫn muốn nói chuyện với Thẩm Hồng Anh.;
Lưu Chiêu Đệ bắt đầu lải nhải với Thẩm Hồng Anh: “Chị nói xem sao em lại khổ như vậy, sinh ra ba đứa đều là ba đứa con gái lỗ vốn, đến một đứa con trai cũng không có.”
Thẩm Hồng Anh vừa giặt quần áo, vừa nghĩ trong lòng: “Ai mà quan tâm cô chứ, tôi đây còn đang mong chờ một cô con gái nhỏ nhắn đáng yêu. Ai biết được lại sinh ra hai đứa ngốc, chỉ biết thương Phúc Bảo, không biết thương gì mẹ nó hết.”
Lưu Chiêu Đệ: “Lưu Quế Chi kia là người câm nhưng sao số mệnh lại tốt như vậy chứ, một hơi sinh liền ba đứa con trai.”
Thẩm Hồng Anh cho một chút tro gỗ lên quần áo, rồi vò tiếp, trong lòng vẫn đang nghĩ: Sinh ba đứa con trai thì có gì mà đặc biệt chứ. Tôi đây sinh hai đứa mà sắp bị làm cho tức chết, sinh ba đứa thì sẽ tức giận gấp ba lần, cô còn cho rằng đây là chuyện tốt sao?
Lưu Chiêu Đệ cảm thán: “Chị nói xem, không tính ba đứa con trai thì cũng thôi đi, còn nhận nuôi Phúc Bảo, một đứa trẻ may mắn như vậy, sao người ta lại tốt số như vậy chứ?”
Thẩm Hồng Anh nghe vậy, hai tay vò quần áo đột nhiên ngừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT