Phúc Bảo nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt trong veo xuất hiện sự nghi ngờ. Nhưng cô bé nghĩ lại, buồn bực nghiêng đầu nhìn Tiêu Định Khôn: “Tất nhiên rồi, em sẽ nhớ thật kỹ.”
Cô bé có bị ngốc đâu, sao có thể quên được chứ.
Tiêu Định Khôn gật đầu, thấy bên kia đã bắt đầu chuẩn bị bắt heo con liền nói: “Bọn họ sắp bắt đầu rút thăm rồi, em đi qua xem đi.”
Những đứa trẻ lớn như Phúc Bảo thường sẽ thích những chuyện náo nhiệt như vậy. Quả nhiên, Tiêu Định Khôn vừa nói như vậy, Phúc Bảo đã nhảy cẫng lên: “Được thôi, vậy em quay về đây.”
Cô bé muốn đi xem bà nội bắt heo con.
Phúc Bảo lén ăn thêm mấy miếng mì chiên, trong miệng toàn mùi thơm, trong lòng vô cùng ngọt ngào, âm thầm chạy về phía bên nhà họ Cố.
Lúc quay về thì bị Cố Thắng Thiên nhìn thấy. Cố Thắng Thiên bực mình nói: “Phúc Bảo em chạy đi đâu vậy, mọi người sắp bắt đầu rồi kìa.”
Phúc Bảo nói: “Vừa rồi em buồn đi vệ sinh.”
Cố Thắng Thiên buồn bực nói: “Em đừng nói cô gái như em chạy về nhà đi vệ sinh nhé?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT