Hiện tại trong đội sản xuất đã có không ít người lén lút nói rằng Phúc Bảo có vận khí lớn, mang đến sự may mắn cho nhà họ Cố, thậm chí xung quanh có người ghen tỵ đến đỏ cả mắt.
Loại chuyện tốt như vậy, một mình mình vui là được rồi, sao có thể để người khác biết chứ, nếu người khác thấy vậy muốn cướp đi Phúc Bảo thì làm sao chứ? Đặc biết là cái người phụ nữ đen đủi, vợ Nhiếp lão tam kia, nếu như cô ta giở trò vô lại, một khóc hai nháo loạn ba treo cổ để đòi lại Phúc Bảo thì sao?
Miêu Tú Cúc bà không sợ gì vợ Nhiếp lão tam kia. Nhưng nếu phải đụng đến loại người không biết xấu hổ kia thì khi không lại đi rước bực vào người rồi.
Miêu Tú Cúc tính toán như vậy, cảm thấy nhất định không thể để Phúc Bảo đi bốc thăm được, nếu lỡ như bốc trúng thì chẳng phải người khác đều biết được Phúc Bảo mang lại may mắn sao?
Thế là bà nhìn qua hai cô con dâu, lạnh lùng nói: “Nhưng mẹ nghĩ kỹ rồi, Phúc Bảo chỉ là một đứa nhỏ, vẫn là mẹ tự đi bốc thì hơn.”
Hai người con dâu nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, xem ra mẹ cũng không quá coi trọng Phúc Bảo mà.
Miêu Tú Cúc thấy hai nàng dâu lén lút vui vẻ kia, cười thầm, hai đứa con dâu ngốc ngếch này thật là.
Vẫn đang suy nghĩ thì đã bắt đầu bốc thăm. Trần Hữu Phúc đứng phía trước, cầm loa lớn nói một tràng, đại ý là cảm ơn Trung Quốc mới, cảm ơn Đảng và nhân dân.
Xã viên đứng dưới vừa nghe đến heo con thì vô cùng kích động, thậm chí bắt đầu nhao nhao: “Bốc đi, tranh thủ thời gian bốc đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT