A Uế thấy Thẩm Niệm thật sự không sợ thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời trong lòng cũng mơ hồ hiện lên chút vui mừng.
Thẩm tỷ tỷ cũng không sợ, cho nên... Hắn không phải là quái vật?
Thẩm Niệm không biết suy nghĩ của thiếu niên, đôi mắt trong trẻo nhìn về hướng đám người áo đen lấy nhiều bắt nạt ít, giọng điệu rất lạnh lùng.
"Chạy đến cửa nhà của ta, tới bắt nạt người bạn nhỏ của nhà ta, các vị muốn như thế nào?"
Người bạn nhỏ nhà ta? Năm chữ vô cùng đơn giản lại làm đầu trái tim của A Uế run lên, không thể nói rõ là cảm giác gì bùng phát trong lòng, vừa ấm áp vừa sít chặt.
Hắn muốn làm người bạn nhỏ nhà Thẩm tỷ tỷ suốt đời, cả đời đều là như vậy mới được.
Thẩm Niêm không chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của A Uế, giọng điệu tò mò nói tiếp: "Trời cũng sắp sáng rồi, các ngươi đeo mặt nạ mặc quần áo đen, chẳng lẽ không sợ biến khéo thành vụng, bị mọi người nghĩ là kẻ trộm cướp rồi bắt đưa đến quan phủ à?"
Kẻ áo đen: ". .". Người này nói thật nhiều.
"Nói thật nhiều". Kẻ áo đen cầm đầu cười khẩy, hoàn toàn không để Thẩm Niệm vào mắt: "Muốn bắt bọn ta đưa đến quan phủ à, ngươi thật giỏi mơ tưởng".
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT