Trước cửa nhà tranh có một người ngồi đó, người nọ ngồi ở trên xe lăn, thân hình mảnh khảnh, tóc nửa trắng nửa đen, tuy mặc vải bố nhưng khí độ lại không tầm thường.
Nghe được tiếng bước chân liền nâng mắt lên, đôi mắt ấy mang theo sự trải nghiệm phong phú, như hồ sâu, như núi phiêu tán sương mù, khiến người khác không thể nhìn thấu cảm xúc bên trong.
"Nhận đồ đệ rồi à".
Thẩm Yến Thâm cười khẽ, tuy là câu hỏi nhưng giọng điệu lại là khẳng định.
"Tiên sinh dự đoán như thần, giống như năm đó".
Nghe Thanh Phong nhắc tới năm đó, trong mắt Thẩm Yến Thâm hiện lên hồi ức, giây lát liền lướt qua.
"Cái gì mà đoán như thần, không ai có thể tính toán không bỏ sót". Ông ấy lắc đầu nói.
Nói xong liền dời đi đề tài: "Ngươi có bản lĩnh như vậy lại phải cùng ta tránh ở núi sâu rừng già, ấm ức cho ngươi rồi".
Sắc mặt Thanh Phong thay đổi: "Tiên sinh đừng nói như vậy, nếu không phải có tiên sinh thì ta đã chết từ lâu ... Ngay cả bản lĩnh của ta cũng là được học từ tiên sinh, Thanh Phong nguyện thề sống chết bảo vệ tiên sinh".

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play