"Con cứ ở lại giúp hoàng thúc của con và thái tử bảo vệ Đại Việt. Đừng tưởng Ân gia đã suy tàn thì không còn gì, những năm gần đây Đại Việt bị hao tổn nặng nề, còn nhiều việc cần giải quyết. Đầu óc con nhanh nhạy, ở lại giúp thái tử."
Tiêu Chấp nhìn vẻ mặt kiên quyết của phụ vương, suy nghĩ một chút rồi nhượng bộ: "Được, nhi thần sẽ ở lại, nhưng phụ vương phải mang theo Ngọc Cổ vương, mọi việc đều phải cẩn trọng."
Vinh thân vương gật đầu: "Biết người Vu Nam có nhiều thủ đoạn, phụ vương đã có sự chuẩn bị, yên tâm đi. Ta còn phải trở về ôm cháu mà."
Nói xong, ông không nhịn được liền giục: "Con cũng cố gắng lên, tranh thủ để khi ta trở về là đã có cháu để bế."
Tiêu Chấp im lặng.
Con cái là chuyện duyên phận, không phải cứ cố gắng là được.
Nhưng nếu dựa theo đời trước, đến khi phụ vương quay lại không chừng là đã có thể ôm cháu thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play